K8 MTCN
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka

5 posters

Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka

Bài gửi  Ducloi-Lio Mon Dec 13, 2010 12:01 pm

Tôi đang bị ĐIÊN

Con gái ngày nay bề ngoài thì rụt rè thanh sạch lắm, nhưng chớm đụng vào một cái là rên rỉ, oàn oại, tê tái mê man đến điên dại, không còn biết trời cao đất dày là chi nữa. Chỉ có hàm hồ mà suy đoán lung tung, chỉ có ngu ngơ mà dẫm nát lối mòn. Đời đểu thật, nghĩ cho cùng thì cũng chỉ khổ cho cái thân làm tội cái nợ. Ở đời có lắm người nghèo kiết xác nhưng lại giàu liêm xỉ, ăn nói mật ngọt nhưng mửa ra toàn phân chuồng với chó chết. Còn những thằng băm to kho mặn, lắm tiền thừa của óc ngắn bằng cái Chim lại rủng rỉnh đạp đời, gạn đục khơi trong... vãi cứt. Đôi khi dật mình khi thấy đời thò tay vào đũng quần mình búng con Cu cái ... bộp. Chỉ khổ cái kiếp “lấy nỗ làm nãi” cứ để cho thiên hạ oánh lủng chống long chiêng thì luôn bị đời coi khinh bạc nhược, dẻ dúm mà nhàu nát bấy như tương. Nghĩ mà thấy mình cũng nhục, đời cũng bạc, kiếp người có lắm cái chuân chuyên, long đong lận đận rồi có ngày lại phơi thây bên mép cỏ, nơi những bước chân qua còn thoảng hương trong gió...

Trich Blog Buongchuoi.


Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka 36184_1510994734668_1228364734_31386406_6157974_n

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka 38559_1409354993738_1228364734_31166848_6858950_n

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka 30707_113091192063541_112923602080300_83180_7471287_n

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka 8520_1112971434147_1522763629_30267541_8038538_n

Ducloi-Lio
Ducloi-Lio

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 11/12/2010

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Hay thật..hợp với tâm trạng tôi thế...

Bài gửi  vuxuanbay Mon Dec 13, 2010 8:59 pm

còn nữa không..bắn ra nốt đi..hehe Laughing Laughing
vuxuanbay
vuxuanbay

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 12/12/2010
Age : 45
Đến từ : quang ninh

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Hịch con gái(chị em đọc xong bình tĩnh)

Bài gửi  vuxuanbay Tue Dec 14, 2010 12:19 pm

Thay trời truyền đạo, Chiếu chỉ ghi rằng :
Đời nam nhi tráng khí hào hùng
Bởi nữ nhân bao người mất nghiệp
Vốn như dòng dõi ta từ trước
Giống rồng tiên từ thủa sơ khai
Tính tình khoáng đạt rồng trai
Đanh đá chua ngoa rồng gái
Từ Triệu, Đinh, Lý Trần bao đời phân quyền phân cấp
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên phong tục nào có khác nhau
Tuy thời thế mỗi lúc đổi thay
Song : Sự “Trọng nam” tiền nhân đã dạy
Việc “khinh nữ”các bô lão đã bàn

Vậy nên :
Võ Tắc Thiên giở thói dâm tà nên mang nhục
Hồ Xuân Hương muốn vọng loạn phải cạo đầu
Kim Tính, Yến Vy khởi hoạ vì đâu
Rồi lại biết bao nhiêu nhân nữ khác
Việc xưa xem xét
Chứng cớ còn ghi

Vừa rùi :
Nhân thiên hạ lắm chuyện phiền hà
Để chí sỹ lòng mang oán hận
Quân nữ tặc thừa cơ gây hoạ
Lũ con gái nhà lành cũng đỏng đảnh làm theo
Phá mái ấm mọi người bằng mác gái bao
Vùi tương lại học hành bằng cuộc chơi bay - nhảy
Dối mẹ, lừa cha đủ muôn ngàn chước
Gây tai gây hoạ biết bao nhiêu người
Nặng đồng tiền bỏ quên tình nghĩa.
Sinh viên nghèo, nhịn ăn nhịn mặc ngày đêm cung phụng, ngán nỗi bi ai
Kẻ bị mồi chài, có con cái gia đình lao vào vòng mê đắm, bỏ quên đạo lý
Vét tiền của, quần quần áo áo, xe nọ xe kia
Nhiễu anh em, mua này mua nọ, nơi nơi đều thấy
Tàn hại từ tuổi 16 trăng tròn đang thời tươi đẹp
Khốn khổ thay kẻ mê muội lầm đường.
Em há miệng, em nhe răng, ăn uống nhồm nhoàn hàng nọ hàng kia chưa chán
Nay đổi đời, mai đổi mốt, tiền đâu ra phục dịch cho vừa
Nặng nề những nỗi anh em
Phờ phạc xác thân vì khổ
Độc ác thay, Báo bán mua không ghi hết tội
Dơ bẩn thay, Nước Tô Lịch cũng phải chào thua
Lẽ nào trời đất dung tha
Ai bảo anh em chịu được ?

Ta đây :
Nơi "Thi ca" dấy nghĩa
Chốn Forum nương mình
Ngẫm thù lớn há đội trời chung
Tức con gái thề không chung sống
Đau lòng nhức óc mười mấy năm trời
Nhịn ăn, nhịn mặc, há phải một hai sớm tối
Quên ăn vì giận, báo phụ nữ suy xét đã tinh
Ngẫm từ trước đến nay, việc khinh trọng đắn đo càng kỹ
Những trằn trọc trong cơn mộng mị
Chỉ băn khoăn một nỗi đồ hồi
Khi bài viết vừa Post lên
Chính là lúc quân thù đang mạnh.

Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như “Lớp Trưởng” thì ít
Nhân tài như Đức Lợi, đâu nhiều
Việc dấy nghĩa thiếu kẻ đỡ đần
Trong topic không người góp ý
Tấm lòng dấy nghĩa vẫn đăm đăm muốn quét sạch nữ nhân
Cỗ xe cầu hiền luôn ngóng chờ anh tài hiến kế

Thế mà :
Trông người, người càng vắng bóng, mịt mù như chờ được tăng lương
Tự ta, phải dốc lòng, vội vã hơn cứu người thi trượt
Phần vì giận nữ yêu ngang dọc
Phần vì lo vận nước khó khăn
Khi hoá đơn tiền điện tời gần
Khi fpt cho người đòi cước nét
Trời thử lòng trao cho mệnh lớn
Ta gắng trí khắc phục gian nan;
Nhân dân Bắc, Trung, Nam, dựng khẩu hiệu thề không chung sống
Tướng sĩ một lòng phụ tử, Chung diễn đàn nhiệt huyết dâng đầy
Thế trận xuất kỳ, lấy yếu chống mạnh
Dùng mưu, dùng kế. Lấy ít địch nhiều

Trọn hay:
Đem trí tuệ để thắng sắc phàm
Lấy tài năng đập tan mưu chước
Trận đầu ra quân làm quân thù tan tác
Trên forum náo loạn vịt bay
Sĩ khí đã hăng
Quân ta càng mạnh
Con gái ở Tuyên Quang, Hà Thành nghe hơi mà mất vía
Từ Huế đến Sài Gòn, nín thở cầu tai qua
Thừa thắng đuổi dài. thượng phong ta chiếm lại
Tuyển binh tiến đánh. Hội liên hiệp phụ nữ, đất cũ ta thu về
Hãng dưỡng mặt dưỡng da rủ nhau phá sản, phấn son quăng la liệt
Trung tâm thẩm mỹ nọ kia chẳng chốn dung. Phá sản triền miên
Phúc tâm quân giặc: Tổng biên báo phụ nữ phải xin hàng
Mọt gian kẻ thù: Chị nọ chị kia tâm sự tỉ tê đều chạy mất
Thảo vân gỡ thế nguy mà đám lửa cháy, lại càng thêm cháy
Thanh Huyền, Trân Trân cứu trận đánh, mà quân ta lại càng hăng
Bó tay để đợi bại vong, tụi nữ nhân đã trí cùng lực kiệt
Chẳng đánh, mà người chịu khuất, ta đây mưu phạt tâm công
Tưởng chúng biết lẽ ăn năn, nên đã thay lòng đổi dạ
Ngờ đâu vẫn đương mưu tính, lại còn vọng động cuồng ngông
Giữ ý kiến của mình, Đòi quyền nọ lợi kia giao vạ cho bao kẻ khác
Tham tình, tài, danh, phận, để cười cho tất cả thế gian

Bởi thế:
Tụi con gái hò nhau, gây chiến không ngừng
Bọn có chút sắc nhan, trát phấn trát son đòi mua chuộc
Ất Dậu tháng 2, Hội nữ nhân từ Sài Gòn rủ rê kéo lại
Đầu tháng tháng 7,Con gái Tuyên Quang, Hà Nội đem binh từ tổng hội tiến sang
Ta trước đã điểu binh thủ hiểm, chặt mũi tiên phong
Ta lại sai Chánh văn chặn đường, tuyệt nguồn lý sự
Ngày mười tám : Trên forum: thica lũ con gái a dua thất thế
Ngày hai mươi: Trên forum: tình yêu - tình bạn hết ho he
Ngày hăm nhăm: Box tâm sự giương cờ trắng đầu hàng
Ngày hăm tám: Lũ con gái kế cùng chạy loạn
Thuận đà ta đưa tay lướt phím
Bí nước tụi nữ nhân sử dụng võ mồm
Lại thêm quên bốn mặt vây vào
Hẹn đến giữa tháng sau tiêu diệt hết,
Binh sĩ kén tay văn mạnh
Bề tôi chọn kẻ nam hùng
Tay gõ phím, bàn phím phải mòn
Đầu nghĩ suy, anxtanh phải rét
Đánh một trận, sạch hết tổng đàn
Đánh hai trận tan hoang tổng hội
Cơn bão lớn quét sạch hội to mồm
Văn phong mạnh thổi bay lời cay nghiệt
Hội phụ nữ hoảng hồn xin tạ tội
Nhân nữ các nơi kêu gào mỗi đứa một phương
Đất diễn đàn tan hoang thơ phú
Ghê gớm thay! Sắc phong vân phải đổi
Thảm đạm thay! Ánh nhật nguyệt phải mờ
Bị ta chặn khắp nơi, tụi con gái hồ đồ sợ bóng mà vỡ mật
Nghe thua ở thica, bên tâm sự, box tình yêu xéo lên nhau chạy để thoát thân
Tụi con gái Tuyên Quang không lung lạc được anh tài, nghẹn ngào khóc thảm
Lũ nữ nhân Sài Gòn nín thở khiếp chẳng dám kêu
Cứu binh trung kỳ kéo lại tan tành, quay về chẳng kịp
Yêu nữ các nơi khốn đốn, cởi áo xin hàng
Nữ tướng cầm đầu như hổ đói vẫy đuôi xin tha mạng
Bởi tính hào tâm. thể lòng trời,ta mở lượng hiếu sinh
Khuyên bảo tận tình, bảo nghề làm ăn, sang Đài Loan mà còn hồn bay phách lạc
Dạy may dạy vá dạy nữ công, Cho xuất khẩu sang tây vẫn tim đập tay run
Đã biết phận trời mà hoà hiếu thực lòng ta đây chẳng ép
Hãy lấy đại cuộc là hơn, cho anh em nghỉ sức
Chẳng những chiến thắng diệu kỳ
Cũng là chưa thấy xưa nay
Xã tắc từ nay vững bền
Giang sơn Forum đổi mới
Càn khôn bĩ mà lại thái
Nhật nguyệt hối mà lại minh
Muôn thủa thái bình vững chắc
Ngàn năm, quay lại thủa oai hùng
Âu cũng nhờ anh em góp sức, trời đất khôn thiêng ngầm giúp, mới được như vậy.

Than ôi!
Một trang oanh liệt vẻ vang, gắng giữ vững ngàn năm
Bốn phương biển cả thanh bình, ban chiếu bình an khắp chốn.
Xa gần bá cáo
Ai nấy đều hay.
Razz Razz Razz


Được sửa bởi vuxuanbay ngày Tue Dec 14, 2010 12:29 pm; sửa lần 1.
vuxuanbay
vuxuanbay

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 12/12/2010
Age : 45
Đến từ : quang ninh

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Hịch đàn bà (vui vui tý...)he

Bài gửi  vuxuanbay Tue Dec 14, 2010 12:22 pm

1.Ta thường nghe: Việt Nam đất nước Rồng Tiên! Nhớ từ thưở khai thiên lập địa, mẹ Âu Cơ đã vỡ kế hoạch sinh cả trăm người!

Ta còn nghe: nữ thánh GianĐa liều mình chết thay để cứu nguy cho nước Pháp. Huyền Trân công chúa phải dứt tình cũ lấy vua Chămpa để mở mang bờ cõi quốc gia.Trưng Nữ Vương phất cờ khởi nghĩa để trả nợ nước thù chồng. Triệu Trinh Nương muốn cưỡi sóng chém cá kình ở biển Đông. Bùi Thị Xuân một bề tôi của Quang Trung, miệng mắng Gia Long không theo mưu kế của nghịch tặc. Từ xưa những bậc trung thần liệt nữ hy sinh vì nghĩa đời nào không có. Giả sử các bậc đó theo thói nữ nhi thường tình thì cũng đến chết già nơi xó bếp. Sao có thể lưu danh sử sách khiến cho bao đấng nam nhi phải thẹn với trời đất được.

Các ngươi quá ư lười biếng, không hiểu văn nghĩa nghe những chuyện đó nữa tin nữa ngờ. Thôi những chuyện xưa ta không kể, chỉ kể những chuyện trong thế kỷ XX: Mari Cuiri đã phải sống trong phòng thí nghiệm mấy chục năm trời để dành giải nô ben đầu tiên cho phái nữ. Võ Thị Sáu đứng trước kẻ thù còn ngắt một bông hoa cài lên mái tóc. Ngô Thị Tuyển đã lấy sức mạnh từ đâu để vác hai hòm đạn nặng trên một tạ trên đất lữa Hàm Rồng những năm đánh Mỹ khiến cho không lực Hoa Kỳ phải một phen bạt vía. Thật là “Anh hùng đâu phải cứ mày râu”

2. Huống chi ta cùng các ngươi sinh ra gặp thời bình đẳng, lớn lên giữa buổi tự do. Ngó thấy bọn con trai đi nghênh ngang ngoài đường uốn lưỡi cú diều mà trêu chọc đàn bà, cậy thân xác lớn mà bắt nạt phụ nữ. Thác mệnh Khổng Tử mà đòi “tam tòng tứ đức”. Giả hiệu Adam mà đòi xương sườn thứ bảy. Thật chẳng khác nào “sư tử Hà Đông” ngồi nhìn giang sơn chìm đắm!

Ta thường tới bữa quên soi gương, nữa đêm quên đánh phấn, mặt nhăn da cóc, mái tóc rối mù. Chỉ căm tức rằng chưa xẻ thịt lột da cắn răng nuốt lưỡi họ Lừa. Làm được những việc ấy thì dẫu cho trăm thân ta bọc trong da lợn, ngàn xác ta phơi ngoài bãi biển ta cũng nguyện xin được dại một lần

Các ngươi được ta dạy dỗ đã lâu ngày: không có áo mặc thì ta cho ở vậy, không có eo thon thì ta cho đi thẩm mỹ viện, tóc mỳ tôm thì ta cho ép thành mỳ ống, da xù xì thì đã có OMO, nếu thích vũ trường thì ta cho thêm thuốc lắc. Cách đối đãi ấy so với Bà Trưng, Bà Triệu ngày xưa cũng chẳng kém gì .

3. Nay các ngươi nhìn thấy ngày tàn của hơn ba tỷ người mà không biết lo, thấy giới mình bị lừa gạt mà không biết thẹn. Phận má thắm môi đào mà không biết giữ, nghe nhạc nước ngoài rồi nghe mấy gã tóc vàng mắt xếch ở tận chân trời Tây mà không thấy quê. Hoặc lấy việc yêu đương làm trò đùa, hoặc lấy việc hẹn hò chát chít trên mạng làm trò tiêu khiển. Hoặc vui thú nơi vũ trường, hoặc quyến luyến đàn ông, hoặc tham phú quý giàu sang mà quên lễ nghĩa, hoặc mê tán gẫu buôn dưa lê mà sao nhãng việc công, hoặc thích bọn đẹp trai hoặc mê xe đạp. Nếu có Đông Gioăng, Sở Khanh mò sang thì má thắm môi hồng không ru ngủ được họ. Kinh nghiệm trong tình trường không thể làm mưu lược để lừa trai. Dẫu rằng sắc nước hương trời, tấm thân quý ngàn vàng khôn chuộc. Lúc bấy giờ ta và các ngươi sẽ bị chúng nó lừa, đau xót biết chừng nào?

Chẳng những nhan sắc của ta bị vùi dập, bị xuống dốc như xe không phanh mà mắt phượng mày ngài của các ngươi cũng bị lồi ra như phù thuỷ.Chẳng những đức hạnh của ta không còn mà thương hiệu của các ngươi cũng bị mất giá như chơi. Chẵng những thân xác thịt da của ta xù xì như da cóc mà sự đàm thắm dịu dàng của các ngươi cũng chẵng vẹn nguyên .

4. Nay ta bảo thật các ngươi nên lấy câu “ người phụ nữ là kiệt tác của hoá công” làm nguy cơ, nên lấy điều “ thân em như hạt mưa sa” làm răn sợ. Tích luỹ tri thức vượt mặt nam nhi khiến cho người nào cũng giỏi như Mari Cuiri, chị em nào cũng đẹp như nàng Kiều tái thế để có thể bêu đầu David Beckham ở Luân Đôn, làm rữa thịt Jang Đông Gun ở lầu Ngưng Bích.

Như vậy chẵng những cái quý giá nhất của đời ta vẫn vững bền mà cả kho vàng của các ngươi cũng không bị đánh cắp. Chẵng những nhan sắc của ta được đại tu toàn chỉnh mà thương hiệu đàn bà của giới chúng ta cũng được nâng lên. Chẵng những bồ bịch của chúng ta hết lời ca tụng mà đàn ông trên thế gian này đều muốn quỳ gối làm nô lệ đến suốt trăn năm. Đến lúc đó các ngươi muốn vui vẻ nhảy múa phỏng có ngại gì!

5. Nay ta chọn trong kho tàng kinh điển của nữ gia hợp thành một quyển gọi là “Thời đại đàn bà con gái”. Nếu các ngươi nghe ta chịu đọc sách này thì mới xứng là “ kiệt tác của hoá công”, nhược bằng khinh bỏ sách này trái lời ta thì cũng chỉ là phường.... đàn bà từ nhà xuống nhà bếp.

Vì sao vậy? Đàn ông với đàn bà là hai thái cực của tạo hoá. Thói đời âm thịnh thì dương suy thì ngược lại. Vì thế nếu các ngươi không chuyên tâm dùi mài kinh sử, đại tu nhan sắc thì chẳng khác nào đang vô tình biến những con thiên nga xinh đẹp thành những mụ vịt trời ngờ nghệch xấu xí thành những con nai vàng ngơ ngác sập bẫy bác thợ săn. Vậy rồi nếu mai đây kiệt tác cuả hoá công chẳng mai sứt mẻ, lúc đó ta và các ngươi còn mặt mũi nào mà son với phấn mà hờn với dỗi. Ta viết bài hịch này để các ngươi biết bụng ta.
vuxuanbay
vuxuanbay

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 12/12/2010
Age : 45
Đến từ : quang ninh

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Re: Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka

Bài gửi  Ducloi-Lio Tue Dec 14, 2010 1:28 pm

Lại ngặt vì:
Tuấn kiệt như “Lớp Trưởng” thì ít
Nhân tài như Đức Lợi, đâu nhiều
Việc dấy nghĩa thiếu kẻ đỡ đần
Trong topic không người góp ý

Há há mình thích câu này quá đi mất, bạn Bảy thật là hay. Có lẽ mở thêm mục thơ văn để thi thố cho vui. Trước đã có cụ Buồng Chuối người không cao nhưng ngòi bút ngút trời rồi. Giờ thêm bạn Bảy nữa chắc hẳn vui vãi ra đây. Hớ hớ.
Ducloi-Lio
Ducloi-Lio

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 11/12/2010

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty chẳng xem được ảnh gì cả... NẢN

Bài gửi  buongchuoi Mon Dec 27, 2010 10:48 am

Chú Lợi có thích đọc về đàn bò không... quên... đàn bà (chị em) không? Để anh cho lên vì ngày xưa viết ác như cho con bú ý tongue
buongchuoi
buongchuoi

Tổng số bài gửi : 9
Join date : 27/12/2010
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Tặng Bảy & chú Lợi

Bài gửi  buongchuoi Mon Dec 27, 2010 11:10 am

What a Face GIRL What a Face

Anh Trời mấy hôm nay bắt đầu trở NẠNH thì phải. Mình cũng trở HÂM trong thằng người, ngồi nghĩ nại thời đi học mà oai hùng thế không biết, chẳng sợ bố con thằng nào. Vất vả tren lẫn với cái nâng nâng thời cắp sách mà đéo thốt nốt nên nời. Giờ đi nàm rồi có khác, ngoảnh cái cổ nại ngắm thời kỳ “quá độ” đi học mà thấy mình mang thân kiếp nghèo. Nghĩ nại mà thấy có nắm chuyện để nghĩ suy thế, ngày xưa đi học vất vả là vậy, ngây ngô và ngu ngơ là vậy, ấy nhưng mà Dzui, Dzui đéo cất đâu cho hết.
Giờ đây thấy các em đi học vẫn khổ vẫn vát vả, có khi còn hơn xưa ý chứ. Ngày xưa mình đạp xe đạp mòn phao câu, xờn đũng quần, vã mồ hôi bẹn mà vẫn hộc bơ thi lại như cơm cháo. Còn ngày nay các em đạp SH, @ gù, đánh vèo một cái nà mất dạng, tóc tai cứ như nhổ nước bọt bết nại. Nghĩ mấy em ở quê nên thủ đô thi, mà hơn chạy giặc kháng chiến ngày xưa, đưa đưa đón đón, ngơ ngác như kẻ xa lạ. Ở nhà sôi kinh nấu sử cũng đến lúc võng lọng vinh quy bái tổ. Gia đình họ mạc bà con xúm nại chúc tụng mừng cho thằng cu nên người, đèn sách chăm chỉ nghe con. Quanh năm nặn nội chăn trâu cắt cỏ, đi sau đít bò, ngửi mùi hăng xè đến tái mặt.
Có người nói bảo (bọn) nhà quê lên học đại học nó đú nắm, không lâu sau chúng nó “nột xác” hết, nhìn không khác gì dân chơi Hà Lội thứ thiệt. Ô hay, ở đời ai cũng có quyền làm đẹp, đâu cứ ở Hà Lội hay ở nông thôn. Đó là quyền tự do cá nhân và người ta có tiền người ta có quyền mặc đẹp. Các em gái bây giờ đã hết thời khăn xô vải màn của các cụ rồi, giờ là phải Kotex và Triumph, các cậu ấm phải có SH, dùng nước hoa và quần áo các thương hiệu nổi tiếng như Dior hay Gucci, mặc dù những thương hiệu thứ thiệt này chưa dám chìa mặt ở VN, nó còn đang mải miết ở phía trời Tây. Nói chung các cậu ấm cô chiêu nà ưa dùng đồ Bển, đã được mã hóa qua các thị trường như Hồng Kông, Singgapo, Thái lan .v.v.. Ăn chơi đâu sợ mưa rơi, lính tráng nà phải hoành tráng, cái tuổi ẩm ương bây giờ không còn bài ca nắm tay nhau dưới những hàng cây, mà phải nắm thân nhau trong nhà mệt cho... sướng.
“Cái răng cái tóc nà góc con người” các cụ bảo thế, bây giờ ai còn hơi đâu mà dữ tóc dài, bẩn và rườm rà trông như con bú dù, cắt đê, nhuộm xanh đỏ vào cho nó xành điệu. Xăm con chim, con bướm vào mông vào bẹn vào rốn cho nó chơi. Ngồi sau xe máy phải mặc áo ngắn thôi, cong cái mông nên cho thiên hạ ngắm đốt sống cụt với hình xăm đáng yêu một con thạch sùng. Quần dây thôi, đã xa rồi cái thời tấm món, mà mùa hè nóng bỏ mẹ cũng đếch cần mặc cho nó hồn nhiên bay nhảy.
Nắm em ở quê chân lấm tay bùn, thái rau lợn móng tay vàng khè, da chân nứt nẻ. Nay lên thủ đô học hành cũng chỉ một sớm chiều hôm nà xinh đẹp ngay thôi, có thằng bố nào lên cũng khó mà nhận mặt. Ngày xưa là Mít là Na, nay lên thành phố em là Kiều Trinh, tên quê con Hĩm thằng Nô, nay lên thủ đô khác ngay.
Nhưng nói gì thì nói, riêng cái khoản chửi bậy thì vẫn còn kém xa mấy em dân chơi thủ đô, còn phải lều chõng học nhiều. Tiên sư cha nó chứ, hôm rồi đi trên đường. Mình đang ba ngơ lơ đễnh, thấy gió hây hây mát mát cứ tưởng mưa phùn, ai dè 3 em bé khoác áo trường Trần Phú cưỡi trên con Wawe chiến đi trước nô đùa, nhổ nước bọt phì phì như rắn hổ mang. Mình phóng xe lên coi cái mặt mẹt nó hình thù thế nào, liền nghe một giọng oanh vàng: Con đĩ .... đau, còn cái con mặt Lìn Hương kia nó đi đường nào... ....mình vừa ngó nhìn bị ăn ngay câu: “Nhìn cái đéo gì mà kỹ thế anh dzai”. Tức lộn chym, chẳng nhẽ ông nại đè ngửa chúng mày ra ông cướp, giết, hiếp. Chán nắm, không biết rồi thế nào, chẳng khéo ra nại “Lấy Lỗ nàm Lãi” thôi em ơi...

(buongchuoi – 2007)


Được sửa bởi buongchuoi ngày Mon Dec 27, 2010 1:31 pm; sửa lần 1.
buongchuoi
buongchuoi

Tổng số bài gửi : 9
Join date : 27/12/2010
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Mình tập post ảnh thử xem có được không

Bài gửi  buongchuoi Mon Dec 27, 2010 11:36 am

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Vai
buongchuoi
buongchuoi

Tổng số bài gửi : 9
Join date : 27/12/2010
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Bài viết của bac đức rất hay

Bài gửi  vuxuanbay Mon Dec 27, 2010 12:21 pm

em đọc mà ngẫm thấy cái sự đời...
trả bài bác sau nhé...để em còn "nghiên cứu" hic... Very Happy Very Happy
vuxuanbay
vuxuanbay

Tổng số bài gửi : 65
Join date : 12/12/2010
Age : 45
Đến từ : quang ninh

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Gửi Bác Buồng chuối

Bài gửi  Admin Mon Dec 27, 2010 3:42 pm

Ngày xưa những bài viết của bác trên Blog chả gây sốt mê mẫn mãi cho anh em còn gì. Bác post lại ở đây để cho lớp mình được ngởi lại cái mùi văn chương xuất chúng của bác đi. Chắc mọi người sẽ sướng dựng cái lông mao cho coi. Smile
Admin
Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 66
Join date : 11/12/2010

https://k8mtcn.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Re: Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka

Bài gửi  nguyentam2504 Tue Jan 18, 2011 7:48 pm

hóm hỉnh và sâu cay.


Được sửa bởi nguyentam2504 ngày Sun Feb 02, 2014 1:52 am; sửa lần 1.
nguyentam2504
nguyentam2504

Tổng số bài gửi : 27
Join date : 04/01/2011
Age : 49
Đến từ : 65 tuyen quang phan thiet binh thuan

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty bài này viết tặng anh em... từ năm 2008

Bài gửi  buongchuoi Wed Jan 26, 2011 4:50 pm

RƯỢU

Nghe phong phanh giang hồ đồn đại Lưu Linh là ông tổ của Rượu. Bấm bụng hình như Lưu Linh tên chữ là Bá Luân (210-270) sống vào cuối thời nhà Nguỵ của Tào Tháo, Tào Phi và cho đến cha con Tư Mã bắt đầu thối nát và tranh giành quyền lực, mua quan bán tước. Bắt nguồn từ đó mà Lưu Linh mặc dù học rộng tài cao trong nhóm Trúc Lâm thất hiền vẫn rời xa chính sự và thời cuộc. Ông thường ngồi trên một chiếc xe hươu kéo với vò rượu lớn, uống triền miên, sai người vác cuốc theo sau bảo chết đâu chôn đấy. Ông nổi tiếng với bài “ Tửu đức tụng” đó là bài ca ngợi cái đức của Rượu.
Ấy thói đời thật độc ác cứ luôn xô đẩy con người ta tới những chân trời buồn nên mới nghĩ tới rượu, còn đàn bà khi buồn nghĩ tới nước mắt và những lời chia phôi. Buồn vậy đó nhưng tôi luôn nhủ lòng và thề với Lưu Linh là sẽ cách xa nhau vì rượu không tốt cho sức khoẻ cũng như suy nghĩ của bản thân. Ấy nhưng sự đời không như những gì ta suy nghĩ và mơ tưởng nên hôm nay sẽ kể ra đây đôi ba ví dụ nhằm mục đích một phần nào đó cho chị em cũng như các bậc cao nhân nhìn nhận nó dưới góc độ khách quan và sẻ chia thông cảm hơn. Hãy đừng nhìn nhận những giọt rượu kia một cách thiển cận cố hữu và bảo thủ độc đoán. Hãy để những tháng ngày ngắn ngủi của cuộc đời được sống và làm theo những gì mình thích. Nếu ai khuyên tôi uống ít rượu tôi rất cảm kích và có thể sẽ nhớ đến già và yêu đến chết nhưng nếu bảo tôi bỏ hẳn rượu thì tôi sẽ bỏ tất cả những thứ khác trước khi bỏ rượu. Vì sao ư? Đúng là rượu không tốt cho sức khoẻ! Đồng chí đang đọc thấy sao? Đồng ý chứ?
Hãy thử đặt một ví dụ nhỏ mà xem, giả dụ những ngày Tết, Ma chay hay cưới hỏi những ngày lễ hội mà không có rượu thì sao nhỉ? Hãy nghĩ đi nhé! Riêng tôi thì sẽ nghĩ rằng lịch sử của cả nhân loại này sẽ phải viết lại hết. Bạn đã nghe ai kể hay sách vở nói về việc một Đao Phủ xưa kia kết liễu cuộc đời của một người khác trước khi chết họ làm gì không? Nói nhỏ nhé họ tu rượu đấy. Còn khi thoát tục sau 3 năm(cải táng) người đó làm gì trước khi bật nắp quan? Nói nhỏ nhé họ cũng tu rượu đấy. Thật là áp đặt và thiển cận nếu như chỉ có vậy đúng không?
Vậy đồng chí đã nghe đến khoảng 8000 năm trước công nguyên ở Hy Lạp có thần rượu được gọi tên là Dionysos chưa? Ở La Mã gọi là thần Bacchus con của siêu thần Zeus với Sémélé đó sao. Còn chắc không ai lạ cái Hồ Gươm nơi đất kinh kỳ kẻ chợ, một con mắt buồn giữa Hà Thành vẫn ngày ngày trông ngóng ngước nhìn về phía trời cao xanh, ở trên đỉnh có hình một bầu ruợu xinh xắn. Hay như ở trên nóc Ngọ Môn ở Thái Hoà điện, Thế Miếu, Hưng Miếu ở cố đô Huế cũng có trang trí hình các bầu rượu. Còn nhiều lắm, không chỉ những nơi đế đô mà ngày trong các chùa triền , mái đình, am, miếu đâu đó bạn có thể bắt gặp. Còn với Đạo giáo nó được dùng chứa đựng linh đan thần dược, còn với Phật giáo quả bầu là bình rượu là bình nước cam lồ của Phật Bà Quan Âm để cứu chúng sinh trong bể khổ trầm luân. Với Khổng giáo nó thể hiện cho Thiên-Địa-Nhânv.v…
Chẳng phải vô ngôn mà người Trung Quốc có câu : « không có rượu, không phải là tiệc ». Rượu là một phần quan trọng trong tất cả các hình thức tâm linh cũng như đời sống văn hoá của loài người. Tôi khó có thể tưởng tượng được nếu như Lý Bạch mà không có nậm rượu kề bên thì ông có phải là nhà thơ tài hoa không nữa? Nhưng cũng chính vì một lúc tang tình bên hồ hơi men chếnh choáng ông ngỡ ngàng đưa tay vớt nhẹ nàng trăng rồi ra đi mãi mãi, vậy cũng quá đủ rồi! Việt Nam ta cũng có thể coi Tản Đà, Nguyễn Khuyến, Tú Xương.v.v… là tri kỷ sánh ngang với Lý Bạch, họ cũng là một cao thủ thơ, một cây viết không mệt mỏi ………. nhưng ………….cũng giống như Lý Bạch luôn luôn có bên mình một bầu rượu. Chẳng thế mà Ngô Tất Tố viết: “Nếu không có rượu, ông Tản Đà sẽ không còn là ông Tản Đà….” Còn với Nguyễn Tuân ưu ái dành tặng Tản Đà danh hiệu: “Ẩm giả lưu kỳ danh”.
Nhà văn Nguyễn Tuân có kể về chuyện Tản Đà ở bãi biển Sầm Sơn:
Ở ngoài bể xa có những tảng đá sống trâu nổi lên trên mặt nước, đó là những miếng đá thừa thãi của mũi bể Cổ Rùa ngoi xa ra biển.Chỉ có người biết bơi lặn giỏi mới dám ra đây. Ông Tản Đà cố bơi cho kỳ được ra đây để uống ngay tại chỗ một bữa rượu. Ông mở nút chai giắt ở dây lưng, vừa nhìn cái sóng bạc đầu vừa tu ừng ực. Lấy mũi dao nhọn, ông cậy những con hầu bám vào đá giống như một cục khoáng chất, bổ đôi từng con hầu ra móc lấy ruột sống, ăn rất ngon lành, thỉnh thoảng lại chép miệng vì thiếu một ít gia vị. Chả nhẽ giờ lại cất công vào bờ vì một múi chanh, một dúm hồ tiêu sợ quên mang theo. Bóng tịch dương phía bờ cát đã nhuộm đỏ ối cánh rừng phi lao đang rung động nổi một cuộc hoà nhạc với hải triều âm. Bóng tịch dương viền hình ông Tản Đà một màu đỏ gắt(….). Ăn no tắm mát rồi, lúc đặt chân lên dải cát vàng thi sĩ của chúng ta nhìn cái mây nước vô hạn cảm và muốn át cả tiếng bể động, nói rất to: Nhất sinh, chưa bao giờ ta được hả hê đến như thế.
Thật là một cái thú cao sang mà những kẻ có tiền cũng khó nghĩ ra. Đúng là các bậc tiền nhân có những cái thú thật thanh tao và sành sỏi. Sinh thời có thể nói rất nhiều giới văn nghệ sĩ đại đa số là những kiếp nghèo, xong bỏ mặc sau lưng cái đói nghèo về vật chất họ lại có dư thừa cái tình với trời đất, cái cảm giao hoà trong cuộc sống thế nhân. Nói tới đây tôi lại nhớ một bài viết đã đọc có kể về buổi quần anh của các nhà văn nhà thơ, hoạ sĩ mới thấy cái tài cái tình của họ. Đấy là buổi gặp đầu xuân Tết Nhâm Tý (1972) giữa Nguyễn Sáng (có thể nói là người đầu tiên của giới nghệ sĩ dám vượt qua ngưỡng cửa lễ giáo để yêu môt cô gái Pháp học trường Albert Saraut vào năm 1944) Bùi Xuân Phái – Hoàng Trung Thông - Diệp Minh Châu – Như Phong - Nguyễn Tuân – Văn Cao – Đoàn Giỏi.v.v… Đúng là một cuộc rượu của các bậc Cầm - Kỳ - Thi - Hoạ.
Khi xưa còn là sv tôi có được nghe hai câu thơ rất hay mà mãi sau này mới biết đó là bài gì: Em ơi! lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?


Đời vắng em rồi say với ai

Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.
Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêu linh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình
Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.
Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say.
Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai.
Ra đi chẳng hứa một ngày mai.
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi say với ai?
Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?
Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi,
Thoảng gió... trà mi động mấy bông
VŨ HOÀNG CHƯƠNG

Vũ Hoàng Chương làm thơ rất nhiều nhưng nổi tiếng nhất vẫn là tập “Thơ Say - 1941”. Nếu liệu không có rượu và hơn hết không có cái mối tình vấn vương của ông với một thiếu nữ tên MÂY liệu ông có những vần thơ như thế không nữa. Rượu làm cho con người ta tạm quên đi những ưu phiền cho dù không phải là mãi mãi, xong như vậy há cũng chẳng quá đủ rồi sao. Sau đó 2 năm Vũ Hoàng Chương cho in tập thơ thứ hai với tiêu đề “MÂY” cũng để gợi nhớ về một tình yêu không trọn. Tập thơ được Tô Ngọc Vân vẽ bìa với hình cái bầu rượu màu nâu hình thù mập tròn, đây là mối tình đầu của ông khi 26 tuổi(hồi ký ).
Ôi chẳng có khi nào mà rượu lại không gắn với thiếu nữ cả, chẳng thế mà ở đời vẫn hay nghe câu quen tai là Tửu Sắc đó sao. Xa xưa lắm người Việt Nam cũng có thần rượu, đã biết ông Lý Thiết Quài với rượu Đế, rượu Ngang, rượu Tăm, rượu Nếp.v.v... cho đến Quốc Lủi. Người nước Nam xưa thường có câu ca dao: “Rượu ngon bất luận be sành”. Nhưng các nhà Nho xưa kia lại chia làm hai cách gọi khác nhau, xơi rượu là với người bình dân, còn thưởng rượu là cách gọi đối với người có chữ nghĩa. Ấy cũng là cái cách mà cha ông ta xưa đã phân định, nhưng khi chung chén ngà ngà thì tất cả cái vui của thiên hạ cũng như nhau mà thôi. Nhưng cái đáng nói ở đây, chén rượu còn mang tính chất tâm linh giao hoà hữu hảo giữa con người với con người nhiều hơn, nó là sợi dây gắn kết sâu chuỗi những buổi luận đàm, thế mới có câu: “Mâm cao,cỗ đầy không tày chén rượu”. Xong bên cạnh cái vui thú đó cũng là những điều không tốt nếu quá chén, vì vậy Hải Thượng Lãn Ông đã khuyên các tiên tửu: Bán dạ tam bôi tửu
Bình minh sổ trản trà
Mỗi nhật cứ như thử
Lương y bất đáo gia
(dịch)
Mỗi ngày uống 3 chén rượu
Sáng uống Trà
Ngày ngào cũng như thế
Thầy thuốc không tới nhà.
Nhưng bất luận bàn cãi thiệt hơn ra sao thì ta luôn phải nhìn nhận nó một cách khách quan, rượu không xấu, có chăng người uống rượu mới là xấu thôi. Cũng bởi vậy mà không biết tự thủa nào người Việt Nam ta có câu: “Còn trời còn nước còn non – Còn cô bán rượu anh còn say sưa”. Câu ca này gắn liền với hình ảnh của người thiếu nữ Bắc Bộ xưa, đi bán rượu rong khắp nơi. Rượu được đựng trong bong bóng trâu và buộc vào bụng mình trong chiếc bong bóng to ấy có một cái nhỏ hơn cả hai đều chứa rượu, một bên rượu ngon và một bên bình dân, ở hai đầu bong bóng có hai cái vòi hút bằng sậy hoặc bằng trúc. Khi nào khách muốn thử thì chị bán hàng mặc áo gụ thắt lưng bao xanh để nguỵ trang ra điều cô này có chửa, sẽ chĩa vòi rót vào chén cho khách. Bằng không cô gái kéo tà áo chìa vòi hút ra ngoài. Khách ngậm miệng vào tu một “ực”(ba ực là một cút, ba cút là một nửa chai, sáu cút là một chai 0,65 lít). Loại rượu này có tên là Rượu Ngang(vì là bán chui lủi đi ngang về tắt tránh xa người thừa hành pháp luật).
Lại nhắc tới tên mới nhớ tới một loại rượu được mệnh danh là nàng công chúa của các loại rượu. Đó là khoảng 6 đến 7 trăm năm về trước ở vùng Nam, quận Hai Bà Trưng, vào khoảng Bạch Mai-Hoàng Mai-Trương Định ngày nay. Xưa kia ở đây có cả một làng trồng Mơ bát ngát xanh, dân nơi đây chuyên nghề nấu rượu Mơ đi bán khắp nơi lên có tên là rượu Làng Mơ,nó thanh tao, tinh khiết. Nói đến tên các loại rượu thật là thiếu sót nếu không nhắc tới những tên tuổi có hạng như rượu Làng Vân, rượu Đế, rượu Lúa Mới, Thanh Mai, Hương Tích, rượu Tăm(loại này cực oách vì nếu cất 10 lít rượu thường thì chỉ được 1 lít rượu Tăm mà thôi). Quả là một thương hiệu Made in Việt Nam, từ khắp nẻo đường quê hương từ vùng cao cho tới đồng bằng đâu đâu cũng có những cái thú thưởng rượu nhưng tựu chung vẫn là mối giao hoà giữa con người và trời đất , giữa Thiên-Địa-Thuỷ-Hoả-Thổ. Nếu bạn đã lên vùng cao như Sapa hay chợ tình Khâu Vai(Hà Giang) bạn sẽ thấy những bát rượu chính là sợi dây gắn kết những con người lại gần với nhau hơn. Một cô gái Hmông thật tự hào trong buổi xuống chợ chơi, uống rượu và ăn Thắng cố, trao đổi tâm tình, họ có thể ngồi hàng giờ đợi chồng uống rượu và thật tự hào khi đưa người chồng của mình lâng lâng trên lưng ngựa ra về. Còn ông Tú Xương lại có câu:
Một Trà một rượu một đàn bà
Ba cái lăng nhăng nó hại ta.
Còn ông Tản Đà lại có câu:
Say sưa nghĩ cũng hư đời
Hư thời hư vậy, say thời cứ say
Ông Phạm Thái:
Sống ở dương gian đánh chén phè
Thác về âm phủ cặp kè kè
Diêm vương phán hỏi mang gì đấy
-Be!
Ông Lưu Trọng Lư:
Mời anh ta cạn hết chén này
Trăng vàng ở cuối non tây ngậm buồn
.......
Giờ này còn của đôi ta
Giang hồ rượu ấy còn pha lệ người
Trần Huyền Trân:
Cụ hâm rượu nữa đi thôi
Be này chừng sắp cạn rồi còn đâu
Rồi lên ta uống với nhau
Rót đau lòng ấy vào đau lòng này.
Thanh Tâm:
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực
Mẹ thà coi như chiếc lá bay
Chị thà coi như là hạt bụi
Em thà coi như chiếc lá bay.
Hầu hết khi nhắc tới giới văn nghệ sĩ nói chung thì cái hữu hảo giao tình luôn luôn không thể thiếu dáng hình của rượu. Thật khó có thể liệt kê hay kể hết các cuộc vui cũng như cách thưởng của họ, vì nếu có cố viết ra cũng quá thừa. Chỉ biết rằng mỗi người có một cái tình chung và riêng được sẻ trong những lúc hàn huyên, được nói cười, được sống với đời, sống với chính mình. Tôi đây cũng có lúc mượn Tửu tưới sầu, dù chẳng để làm gì nhưng vẫn thấy có chút lâng lâng trong men say, thấy thanh tịnh trong chốc lát, nghĩ vậy cũng đủ hài lòng. Sau cùng tôi thấy rất tâm đắc với một câu trâm ngôn hay:
Âm tửu dung hoà đích quân tử - Người quân tử uống rượu phải trầm tĩnh.


buongchuoi-2008
buongchuoi
buongchuoi

Tổng số bài gửi : 9
Join date : 27/12/2010
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty RUOU HAY TA,TA HAY RUOU.

Bài gửi  nguyentam2504 Sat Jan 29, 2011 6:10 pm

lối viết rấc sắc nét.


Được sửa bởi nguyentam2504 ngày Sun Feb 02, 2014 1:48 am; sửa lần 1.
nguyentam2504
nguyentam2504

Tổng số bài gửi : 27
Join date : 04/01/2011
Age : 49
Đến từ : 65 tuyen quang phan thiet binh thuan

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Nhớ Kẻ Chợ

Bài gửi  buongchuoi Sun Apr 22, 2012 6:08 pm

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka 1_The-Huc
Kẻ Chợ
Có đi xa mới thấy nhớ, có yêu mới thấy thương và mến làm sao cái đất kẻ chợ này đến vậy. Chắc ai yêu HN nếu đi xa, dù có vài ngày hay dăm bữa nửa tháng cũng thấy nhơ nhớ về Hà Nội. Còn như tao đây quanh năm suốt tháng, ngày ngày dặt dẹo ngắm HN đến vẹo cả mắt, sụp cả mí thì cũng ít nhớ lắm, “gà què ăn quẩn cối xay” mà. Ấy là nói vậy cho oai chứ tao đây cũng yêu HN lắm, yêu cái hồ con rùa mỗi sớm mùa Thu, yêu cái le lói ánh đèn khi trạng vạng, yêu cái quán cóc ven đường, yêu tiếng rao đêm lanh lảnh. Trong ký ức của mỗi con người Hà Nội, từ gốc cây ngọn cỏ, mái nhà rêu phủ, tới các ngõ ngách đều trở lên thân quen. Có khi chỉ là một âm thanh, một chiếc là nhẹ rơi lìa cành hay là một cơn gió thoảng chiều hôm làm ta bỡ ngỡ mà thêm yêu. Yêu các phố Hàng quá thể, yêu cái đất lề quê thói vẫn giữ được nếp nhà, dù quanh năm buôn bán chạy chợ, rồi tụ họp lại thành phường, thành hội. Âu cũng là người nước nam ta cả, ai cũng đi lên từ bùn lầy, cũng từ đồng ruộng thẳng cánh cò bay rồi tới đây quanh co ngõ nhỏ. Hà Nội hay Kinh Kỳ kẻ chợ cũng từ đây mà ra cả. Chẳng thế mà các cụ xưa có câu: “ Buôn có bạn, bán có phường “đấy thôi. Không dưng lại có lắm phố Hàng đến vậy, đôi khi ta tự hỏi lòng những phố Hàng thân mà như lạ, gần mà hoá xa. Không biết có phải do thời gian làm phai nhoà tiềm thức mỗi người hay tại ta không muốn nhớ. Nhớ làm sao cái lạnh buốt giá đầu Đông lại làm ta xao xuyến nhớ tới phố Hàng Bông, nơi mà cốt những cái chăn ấm được ra lò. Phố Hàng Bạc nay còn đâu những dáng kiều thướt tha bên cánh gà một thủa, lấp ló thẹn thùng ngắm những khách qua dưới phố, qua khung của màu xanh rêu phủ. Nơi những người thợ Châu Khê - Hải Hưng đã làm ra những chiếc vòng, xuyến, kiềng, hột xoàn, tích bạc, lấp lánh trên cổ, trên tay, tai của những mái tóc mượt như nhung ngày nào. Đã làm không biết bao chàng trai phải tiếc nuối ngẩn ngơ, thẫn thờ ngây dại. Chị em mà muốn tô điểm cho sắc xuân, thì có còn nhớ tới phố Hàng Lược hay không, nào hãy điểm trang cho thêm rạng rỡ, cho sắc thêm thắm, Xuân thêm hờn và gió phải ghen. Còn các bậc trai thanh muốn đến kỳ khoa bảng mà được nêu danh bảng vàng, mà rạng rỡ tổ tông chắc cũng chẳng quên phố Hàng Bút, Hàng Giấy, nơi những anh khoá, bác cử đi chọn bút nghiên, giấy điệp. Để mặc sức trai tung hoành trong trận bút, áng văn, nơi những giọt nước mắt cũng ngậm ngùi cay đắng. Nơi quê nhà vợ ngóng con trông, thầy bu mong đợi, làng xóm hy vọng, để rồi bao nhiêu cuộc bể dâu cũng trôn vùi tuổi thanh xuân mà vẫn hoài công dã tràng xe cát. Những phố Hàng cứ nhắc tao nhớ tới nhiều thứ quá, nhớ quá hoá thương, rồi đến cảm mà yêu, yêu người yêu cảnh. Yêu con sông Cái hiền hoà, nó nhắc tao nhớ tới bến Cầu Đất, nơi neo đậu của Chĩnh, sành từ Thổ Hà để mà ra phố Hàng Chĩnh, Hàng mắm từ xứ Nghệ cũng rảo bước qua phố. Nhớ cô Hàng Nâu với vạt yếm ngả màu, nhớ nón thúng quai thao, nhớ câu hát Bội để nhớ Hàng Quạt một thời với gỗ hương đàn, nhớ mùi hương trầm, nhớ cánh quạt tím, nâu, tre nửa vầng nguyệt của những cô gái má hồng e thẹn làm duyên cho tao nhân mặc khách. Nhớ Hàng Nón với liền anh, liền chị, nhớ câu quan họ của xứ Kinh Bắc, với hội Lim, nón thúng quai thao, quả cau lá trầu xanh mướt, yếm thắm lụa đào hồng lượt mà e ấp trao tay. Có tâm hồn nào rung động mà nhớ các dáng gầy thướt tha tung bay trong gió, nhớ tà áo dài trắng thân thương, ngược xuôi trên phố. Để mặc cho bao giai nhân tài tử còn mải nắn phím, so dây, để lên cung trầm bổng mà hoạ vào thơ ca, để cho người ra đi lòng còn bồi hồi tiếc nuối. Ôi ! phố Hàng Rươi khen ai khéo thưởng, nhắc ai khéo lời mà yêu quá thể, yêu cái kiếp con rươi quá chung tình, mà ngày vui không trọn. Cuộc mưu sinh khôn tả mà hoá thương đau, khổ cho cái kiếp thuỷ chung đến quên thân (ước sao trên nhân gian này những đôi yêu nhau đều thuỷ chung như nó). Từ những ngày 25 Tết trở đi nơi đây cũng nhộn nhịp những bước chân qua, những dáng gầy ngợp giữa một rừng Hoa, chạy dọc phố, ăn sang cả Hàng Mã, chị em tha hồ mà ngắm mà chọn những cành đào, nhánh hải đường hay vài bông vạn thọ. Cô gái nào khéo tay chăm lo vun vén. Ngày Tết mà nổi hứng quạt chả làm nem hay nướng thịt, tiện tay mua ít than hoa về cho bố đun nước pha trà lại chẳng ra Hàng Than một thủa đấy thôi. Tiếc rằng ngày nay cái con dốc cao cao đó không còn mấy người bán nữa hay nói đúng hơn là mất hẳn. Giờ chỉ còn ai đi ngược về xuôi, nhớ bạn bè, nhớ phố phường thì mua ít bánh, phu thê, bánh cốm làm quà mà thôi. Rồi những đôi trai thanh gái sắc, ngày vui một đời mới nhớ ra phố Hàng Than mà làm ít bánh trái đưa tay các cụ, các ông các bà báo hỷ của đôi trẻ. Chạy ngược lại là cái bốt Hàng Đậu cổ kính, vốn xưa là cái tháp nước là con phố Hàng Ngang, Hàng Đào. Nơi toạ lạc cái chợ Đồng Xuân đến to và nhộn nhip trao đổi buôn bán suốt ngày. Cái con phố Hàng Đào một thủa với những phiên chợ tơ, lũ lượt từ khắp chốn bốn phương về đây tụ họp. Các thứ lụa đẹp nhất từ Vạn Phúc cầu Đơ, Huê Cầu đất Bắc nại đua tranh khoe sắc, nào là chiếc thắt lưng hoa lý, cái dải yếm đào, vạt áo tứ thân. Còn chị em áo vải thâm nâu nghèo khó đã có nơi đi về là Hàng Vải, Hàng Nâu. Cô gái Đình Bảng, cầu Lim với chiếc nón lá làng Chuông, mặc váy cửa võng, cạp điều mang vải về đây nhuộm hoặc trả cho khách hẳn đã từng làm xao xuyến bao chàng trai đất kinh kỳ. Yêu cái mộc mạc giản dị, yêu nụ cười e lệ với đôi má đỏ của các cô gái thôn quê. Ai nhớ ai, ai xuôi vạn lý, ai đi xa còn nhớ phố Hàng Lọng với ga Hàng Cỏ, nơi những chuyến tàu Bắc Nam ngược xuôi. Nơi gửi đi những tình cảm yêu thương của con người giữa các vùng miền, nơi những giọt nước mắt chia ly tiễn biệt của bao trái tim còn hôi hổi nóng. Nhớ về Hà Nội thì có quá nhiều yêu thương, không khác chi đôi trẻ gặp nhau sao bao ngày xa cách, đôi mắt rưng rưng ngấn lệ, đôi môi mấp máy mà không bật thành lời. Chỉ còn biết ùa vào nhau, quấn chặt như hoà làm một, mà thổn thức bao cảm xúc kìm nén bấy lâu cứ trực trờ tuôn chào, nghẹn ngào trong nhớ với thương. Mỗi khi nhớ HN tao lại hay nghẹn ngào nhớ đến cuốn sách “ Thương nhớ mười hai” của nhà văn Vũ Bằng đến thế. Nhớ quá thể, nhớ như chưa bao giờ biết yêu thương, nhớ trong sụt sùi mà ngậm ngùi tiếc nuối vậy. Nhớ làn nước xanh leo lẻo, có cái cầu đo đỏ vắt mình qua bao mùa nắng mưa, nhớ tháp bút đền thiêng, nhớ cành lộc vừng như suối tóc ai xoã nhẹ bên hồ, thoảng hương trong gió. Nhớ con ngõ, nhớ dáng người qua, như xiêu như đổ, mà khen ai khéo dệt như tranh, chẳng thế mà người ta mới nhớ tới “Phố - Phái” cũng chẳng sai. Ôi biết bao giờ mới hết nhớ với mong, nhớ ai mà nhuộm tím chiều hôm, để làn mưa bay lạc lối, để những hàng cây trên phố cũng thầu dầu mà tãi lá muôn phương. Có nhớ chăng những lời chia ly, nhớ chi một câu nói, một nụ cười mà như nhớ cả một đời. Thôi nhớ vậy cũng là quá đủ, xin gửi lại câu thơ bất hủ của Chế Lan Viên rất hay, để ai có xa kẻ chợ mà cảm:
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn...
buongchuoi
buongchuoi

Tổng số bài gửi : 9
Join date : 27/12/2010
Đến từ : Hà Lội

Về Đầu Trang Go down

Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka Empty Re: Ảnh vui vẻ của Buồng Chuối Đại Ka

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết